Trên đường về nhà cắn chặt môi
Nghĩ về những chuyện mà con không thường nói
Con chỉ ước là những lúc con thật sự vấp ngã
Sẽ có ai đó dẫn lối con trên con đường tối
Hãy cho con một chút ánh sáng mặt trời
Vì trong con giờ chỉ toàn bóng tối mẹ ơi
Bữa cơm hôm nay cha lại vắng mặt rồi
Đau đớn ở trong lòng con chỉ muốn
Con chỉ muốn được nghe những lời mà cha hay la
Muốn xin lỗi về những điều con gây ra
Khi con bước ra đời bằng đống hành trang chắp vá
Nhưng hãy cứ để con làm một người đàn ông thay cha
Và con sẽ sống như là chưa từng được sống
Và sẽ không quay đầu lại dù trên con đường này vất vả
Quay về nơi mà con gọi là nhà vì ba nói với con gia đình luôn là tất cả
Cha à!
Ta đã làm tất cả những gì họ muốn
Nhưng luôn bị so sánh với lũ khác
Với thằng bé thiếu vắng đi tình thương
Thì biệt thự cũng chả khác gì mái ngói cũ nát
Và họ muốn tao phải hiểu sự đời
Bắt tao nếm trải cảm giác đau thương
Và tỏ ra hạnh phúc khi tao nở nụ cười
Nhưng tại sao lại trách móc khi tao khóc thầm sau gương?
Tao chỉ là thằng nhóc mà thôi
Thét gào kêu cứu khi cha cầm tóc
Bà ơi!
Tiếng cãi vả, gào khóc, khắp nhà tao
Tao chỉ ước được nô đùa như đứa trẻ khác mà thôi
Tao từng không biết tại sao cha buồn
Tim ông, rượu và nỗi đau, tồn tại trong đấy
Giờ tao mới hiểu ông ép tao đi con đường
Nào có thể bù đắp sai lầm của cuộc đời ông ấy
Tại sao điều quý giá nhất trước mắt
Mà mày lại thấy toàn những niềm đau?
Tại sao cuốn phim của cuộc đời mày
Gia đình mày lại là nhân vật xấu?
Vì mẹ dạy mày chiến đấu bằng tình yêu
Nhưng cha dạy tao chiến đấu bằng hận thù!
Vì tao muốn được như những đứa trẻ khác
Chứ không phải trở thành cỗ máy vô cảm cần cù!
Họ muốn mày trưởng thành để có thể thích nghi
Vậy khác nào trưởng thành là giam cầm cảm xúc!
Nhưng tao thấy rằng suy nghĩ của mày thật ích kỉ
Thứ đứa trẻ cần đơn giản là hạnh phục
Thứ nó muốn nhận không phải là những lời cho có
Mà lúc nó tổn thương, có một ai đó liếc qua
Vẫn là một lý do, tất cả là tốt cho nó
Nhưng mục đích không phải là lúc nào cũng biện minh cho kết quả