Lần đầu tiên nhìn thấy mặt trời
Ta đã vội buông hàng nước mắt
Đón ta vào đời bằng những nụ cười
Gửi lời chào kèm món quà rất đắt
Phải đón nhận nó như một thứ gì đó
Mà cả đời này sẽ không quên
Phải xếp nó ở trong một chỗ ngay ngắn
Một lòng sẽ mãi khắc ghi lên
Ta ngủ vùi trong vòng tay mẹ
Để thấy ước mơ chắp cánh dưới tay ba
Ta lớn lên cùng bạn bè ở trường học
Và cả những chốn xa hoa
Ta trưởng thành cùng những giàu sang
Để thấy lòng người chẳng thể nào mà định giá
Ta chống gậy mò mẫm với tuổi già
Để đến một kết đời phôi pha
Và ta vẫn cứ bước đi
Dù biết kiếp nạn phía trước còn đang đợi
Đừng để lạc lối tước đi
Ngôi vị niềm tin lòng ra vẫn ca ngợi
Vẽ lên trang giấy một linh hồn
Mang hình hài của một nhà thơ
Ngồi một góc và tự hỏi
Những băn khoăn lặp lại đến bao giờ?
Liệu ngày mai, ta có còn đứng nơi đây
Để gió đưa đi cùng mây
Và liệu ta có thấy mặn đắng giăng đầy
Đời ta nếu chợt buông tay
Bao nhiêu băn khoăn ấy
Bao nhiêu lo âu này
Tìm về bên ai để nói ta hay
Liệu ta có giữ lấy được những đong đầy
Ta lưu qua tháng ngày
Gian nan khắp lối
Đi vô rắc rối
Hay đành ngồi than nơi góc tối
Âu lo bức bối, tìm đâu ra móc nối giữa
Đôi tay tun với bức tranh ta sắp phối
Con đường phủ đầu thách thức và cam go
Không được đủ đầy vì cái khó đời ban cho
Nhưng may mắn có giọng nói còn vang to
Cố tạo biển lớn trong một căn nhà hoang sơ
Và đôi khi tưởng chừng hy vọng như đang bị che khuất
Họ muốn ta gục ngã và trở nên e ấp
Nhận ra chỉ bản thân ngoài gia đình
Là những người có thể đối xử với ta một cách fair nhất
Nghe rất nhiều lời nói khinh khi
Miệng đời xỉa xói với cái thói tinh vi
Muốn ta mắc kẹt một chỗ đứng nguyên xi
Nhưng ta không tin vào lời phán đoán, tiên tri
Nhạc ban ta sức nóng ở nơi huy
Ết quản
Đời ban ta ý chí sau khi biết nản
Và cả tá bài học sau bao lời chì chiết
Không giống với lý thuyết thầy cô viết bảng
Phải đi tiếp cho dù cơn mưa giông rải rác
Chưa từng lăn tăn thì đã đâu chọn rap
Chưa từng cố gắng, kệ thời gian phai nhạt
Thì những nối băn khoăn trong ta ai giải đáp?
Liệu ngày mai, ta có còn đứng nơi đây
Để gió đưa đi cùng mây
Và liệu ta có thấy mặn đắng giăng đầy
Đời ta nếu chợt buông tay
Bao nhiêu băn khoăn ấy
Bao nhiêu lo âu này
Tìm về bên ai để nói ta hay
Liệu ta có giữ lấy được những đong đầy
Ta lưu qua tháng ngày
Gửi cho chính mình một lá thư
Trút tâm tư của những hành trình khao khát
Hét lên với bầu trười những tiếng vô tư
Tha thứ cho những ngày ta đã từng bội bạc
Vội vàng chạy theo những ước mơ xa vời
Khi mái tóc ai đã bạc, mái ấm kia ta rời
Công ơn khắc ghi tới lúc ta qua đời
Nhưng động lực cho bản nhạc ta viết chưa ra lời
Trở ngại trui ren ra khắp cõi dương gian
Vẫn cứ bừng cháy dù ta có hóa tro tàn
Nếu ánh mắt chẳng còn thấy được ánh dương tan
Ta biết mình đã sáng suốt cả một đời phiêu dạt
Lưu lạc chơi vơi, đã từng đau mắt cá
Họ lấy rồi trả ta con tim chắp vá
Sau tất cả ta tự mình nhận ra
Là phải có vất vả mới trở nên sắt đá
Ta đã được ban cho một lần để sống
Người thì ao ước, người coi nó chỉ vài đồng
Đánh thức suy tư gọi tâm hồn mình mở cổng
Trân trọng giây phút mình tồn tại có được không?
Ta đã vượt giông, đi qua bóng tối đen thui
Chẳng màng tới hên xui
Nhưng trước khi thân xác này tàn lụi
Ta còn nơi phải trở về để mà tìm thấy yên vui
Ý Niệm was written by Rhymastic & Mai Âm Nhạc & Coldzy.