Tôi đi lang thang một hôm tôi chẳng quan tâm đi đâu
Thì tôi thấy một lão già ngồi nhìn tôi đã lâu
Tóc trắng bạc phơ lão ngồi tựa cây hoa sưa
Tôi tự hỏi liệu lão đứng lên bao giờ chưa
Lão nói nhờ tôi đi tìm một kho báu
Hứa rằng cả hai sẽ giàu mãi mãi về sau
Lão đã già nua không còn phiêu lưu đây đó
Tôi thì chẳng từ chối những cơ may giàu to
Rồi tôi cứ đi suốt đêm ngày
Tôi cứ đi cho quên đường về
Và tôi cứ đi khắp thiên hạ
Tôi cứ đi tìm kho báu
Rồi tôi băng qua ngọn núi
Tôi băng qua cánh rừng
Mặt trời làm bầu bạn
Mặt trời đốt cháy lưng
Rồi tôi đặt chân đến vùng đất đất của những người ngủ không dậy
Nơi mà lão già nói rằng kho báu rất gần đây
Tôi quay vòng quanh tôi đào tìm trong sỏi đá
Rồi tôi ngước nhìn lên đầu và kho báu hiện ra
Trái núi trên trời cao đúc bằng vàng không với tới
Tôi về và tôi vẫn trắng tay sau cuộc chơi
Và tôi cứ đi khắp thiên hạ
Tôi cứ đi cho quên đường về
Và tôi cứ đi suốt đêm ngày
Tôi cứ đi tìm kho báu
Sau bao nhiêu năm triền miên tôi tìm về quê hương cũ
Mang trong túi một câu chuyện và không lấy một xu
Không may lão già kia không còn ngồi nơi đây nữa
Chỉ còn một mình tôi dưới gốc cây hoa sưa