Rồi mai mình xa em có còn nghe được giai điệu cũ?
Bài hát anh viết vào cuối chiều thu năm nào
Có em tay trong tay mình cười nói quên những tháng ngày
Rồi nay mình anh lạc giữa phố muông ánh đèn
Anh nhớ những thăng trầm mình từng cùng nhau bước qua
Sai là khi anh chẳng hiểu ra em đang nghĩ gì
Vì giọt sương còn mãi bơ vơ
Trên phím đàn lưu trong giấc mơ
Mỏng manh như những câu chuyện
Dù anh đã cố níu đôi tay
Biết đâu lại thấy được những ngày tháng mấy đưa
Biết đâu lại nhớ được người đưa em giữa cơn mưa
Cuối thu chỉ mong được thấy nụ cười ấy vẫn luôn trên môi
Những giai điệu cũ vẫn còn sẽ mãi ngân vang
Chợt nhận ra sẽ chẳng có ai thay em
Khiến anh nở nụ cười luôn vui như ngày trước đây
Thứ cuối cùng giết chết chúng ta phải chăng là những kỉ niệm trôi xa
Anh chỉ mong khi gặp lại nhau lòng sẽ bớt đau
Sao em lại vội vàng đến
Rồi em lại vội buông mau
Tình yêu bao lâu chẳng vẹn nguyên như lúc đầu
Hứa cho nhau nước mắt
Anh để dành lại sau khi
Em sánh bước bên ai chẳng còn ở bên anh lúc này
Thì vài lời nói anh cũng chẳng còn được nghe
Lệ nào giờ lại hoen mi khi tình ta lại tan vỡ thay vì
Cố viết tiếp cho cuộc tình đẹp thế sao duyên lại quá trái ngang
Em thấy được gì còn lại đay
Mây xanh chuyển trời hay nắng bủa vây
Để anh cứ mãi ngây ngô vu vơ một đời chẳng có em
Thứ cuối cùng giết chết chúng ta phải chăng là những kỉ niệm trôi xa
Chiều thu đó rồi cũng đã qua mang theo nỗi nhớ anh cất trong tim
Vài lời nói giờ người đã quên
Thì thôi anh chúc em êm đềm
Mong sao khi gặp lại nhau lòng sẽ bớt đau