Quê hương tôi bao la có con sông dài phù sa
Nước mát làm trái ngọt làm xanh tươi hàng tre già
Tâm hồn tôi dc tắm mát buổi hè trưa đi la cà
Ánh nắng xuống dòng lấp lánh có tiếng hò vang xa xa
Chẵng biết nước có giử tháng dữ ngày
Giử bao nhiêu kỉ niệm mà khiến lòng tôi vẫn nhớ hoài
Con sông này đã tắm cã đời tôi tháng năm dài
Chứng kiến bao nhiêu cuộc tình đẫm nước mắt thật bi hài
Ôm nước kia vào lòng...sông giang tay rồi củng ôm tôi vào dạ
Thời gian thấm thoát qua chúng tui mỏi người đi 1 ngã
Kẻ sớm hôm chày lưới ở bên sông còn vài thằng ra biển cã
Người thì ra thành phố sống bôn ba nơi xứ người đầy vất vã
Còn tôi củng xa quê ôm giấc mộng to tìm thành công
Mệt mỏi với kiếp người dừng chân lưu luyến 1 con sông
Xa xôi cã ngàn dặm cuộc sống đẩy tui ra đất bắc
Sông ơi trái tim tôi vẫn thầm nhắc
Sông ơi sông sông mênh mông cã tình người
Sống nơi sứ người lòng thì khóc môi vẩn cười
Sông ơi sông tui luôn thương nhớ kỉ niệm
Bao năm củng vậy..sông vẫn mãi trôi êm đềm
Nước sông trãi mênh mông...như tình tui dành cho em
Dòng sông dịu dàng êm ã như bao lá rơi bên thềm
Người thì rời bỏ quê thôi..chứ sông nào rời bỏ quê
Ai đi biệt tăm xa xứ thì củng mong dc ngày về
Sau bao biến cố cuộc đời tui trở về úp mặt xún dòng sông quê
Bỏ lại năm tháng buồn tuổi...bao vất vã đời ê chề
Bầu trời xanh bát ngát...có tiếng hát...thật yên bình
Tui yêu sao từng miến đất.....từng cây cỏ quê hương mình
Trãi dài ra biển mặn ....sông..vẫn đem vào nước ngọt
Sông chở những con đò....những tiếng hò..nghe thánh thót
2 bên bờ rộng vang ...ngày thuyền hoa se kết duyên
Dù bao nhiêu năm tháng thay đổi...sông vẫn chãy thật bình yên
Sông đã nhìn tôi lớn..rồi sông đưa tui rời quê
Sông củng mừng chứng kiến..ngày mà tui lại trở về
Thương những người xa quê nơi đất khách vì mưu sinh
Cuộc sống luôn sô đây....chạy theo đồng tiền...quên nghĩa tình
Chiều làng qê êm đềm..nghi ngút bếp khói lam chiều
Cành đồng rộng bao la..cho những đứa trẻ chạy thả diều
Sông quê đã nuôi dân tui....từng con cá...và cọng rau
Thương mãi dòng sông quê tui dù cho đến 1 ngàn năm sau