Sầu ơi có thấu tim gan tận đáy lòng
Giữa bóng tối không gian như ma mị
Làn khói pha sương mù vây quanh
Không gian nơi đây cô quạnh
Với chạm tay vào làn khói bủa vây
Mập mờ hình dáng em tôi như còn đây
Em đã xa tôi, còn lại chi đâu
Riêng anh khóc thương với trời
Nhìn làm mây trên cao đang trôi xa đi về phương ấy
Như đang dẫn lối em tôi rời chốn này
Biết giờ chỉ là hình bóng mộng mị
Xót xa hóa điên dại
Tại sao mang đớn đau đưa em tôi xa lìa nhân thế?
Tình đẹp vừa chớm em tôi còn đôi mươi
Thế gian tình đọa số kiếp duyên mình đớn đau
Âm dương xa lìa
Tựa như chiêm bao mới hôm qua ta còn bên nhau
Hôm nay sao nỡ cách chia đôi đường âm dương biệt ly
Sao có thể chịu được nỗi đau tâm trí ấy
Mong được kiếp sau để làm lại từ đầu
Tựa như em còn đây hòa trong khói sương bóng em hiện ra
Không thể chạm được đôi tay như ngày nào ta đắm say mặn nồng
Với chạm tay vào làn khói bủa vây, mập mờ hình dáng em tôi như còn đây
Em đã xa tôi còn lại chi đâu, riêng anh khóc thương với trời