Tan nát dây tơ hồng
Tan mối duyên mặn nồng
Tấm thư tay ngày xưa anh gửi
Giờ chỉ mình anh lẻ loi nhớ mong
Em hứa bên anh mà
Hứa sẽ chung mái nhà
Thế sao em phủ phàng quay bước
Để anh mãi ôm nhớ thương tình xa
Em nay về vui duyên mới đã quên hẹn thề lệ còn đọng trên môi
Thiên hà nay vô lối bóng em nơi nào anh một mình đơn côi
Nơi phương trời xa anh chúc ấm êm bên người em thật nhiều hạnh phúc
Riêng mình anh vẫn mãi ôm muôn đời sầu vương
Có một ngày như thế ngày xem lặng lẽ ra đi
Và anh ngồi đây hoài nhớ đôi mắt lệ hoen mi
Bước theo chồng anh chúc đời em thật nhiều hạnh phúc
Dù rằng anh lẽ bóng nhưng vẫn muôn đời tình chung
Tiếng đàn ai văng vẳng bên tai ta nghe bồi hồi
Bóng hình xưa quanh quẩn thơ thẩn nơi ta thường ngồi
Thế nhưng đâu rồi
Bóng em xa rồi
Mình anh chơi vơi đêm tối
Thương cho người đi
Phương xa hoài mong
Mong đến đau lòng
Hận tình xót xa duyên đục trong
Thương cho duyên tình tan
Từ nay hoá số kiếp bẻ bàng
Vì người ra đi quá vội vàng
Bài tình ca anh viết dở dang
Nơi bến xưa vẫn mong
Cầu cho em muôn đời êm ấm
Tận tim anh tình yêu em vẫn hoài dâng sóng
Khi hoàng hôn dần phai
Hình bóng ai giờ đã xa mới biết đêm dài
Ly rượu cay cùng ai
Cạn chén nâng sầu uống say tận tường thê thái
Sương mù che dòng sông
Lụy mối tơ tình đã xa ta vấn vương lòng
Sao vẫn hoài ngóng
Con đò sang sông
Thương ta số kiếp long đong