Cứ hoài tìm về một người nào đó chẳng thể bước cùng dù có đớn đau
Khắc họa nhiều đêm nhớ luyến tiếc không nguôi nỗi đau chẳng thể phôi phai dáng ai
Ôm sương rồng đau lắm sao ai mãi chẳng thể buông ra
Giờ biết trách ai
Bao giọt lệ tuôn rơi vì những thứ không thuộc về người
Liệu có đáng không
Bông hồng gai trong tối, ôm bao niềm đau bối rối, hiu quạnh lắm
Sao không ai ôm lấy chút muộn phiền cho người
Căn phòng trong bóng đêm sao mà lệ ướt mi rồi
Bao niềm đau người vẫn còn vương
Lệ nhòe mắt đẫm ôm theo theo nhớ thương đắng cay u sầu
Yêu người không cần ta làm chi
Để rồi mãi không thể quên một điều đó là
Ôm sương rồng đau lắm sao ai mãi chẳng thể buông ra
Giờ biết trách ai
Bao giọt lệ tuôn rơi vì những thứ không thuộc về người
Liệu có đáng không
Bông hồng gai trong tối, ôm bao niềm đau bối rối, hiu quạnh lắm
Sao không ai ôm lấy chút muộn phiền cho người
Căn phòng trong bóng đêm sao mà lệ ướt mi rồi