Ver1
Duyên ơi sau ko tát nước bên rào
Giàn bầu giây mướp ..từng ngày buồn héo giây
Ngta chắc đã quên duyên gồi...
Nhiều năm như vậy duyên còn chờ hoài hay sau
Duyên ngóng về cuối trời với đôi mắt buồn xa xăm
Duyên ôm mãi lòng mình....lời ai hẹn tình Trăm năm
Cầu xây xong nối nhịp....nhưng cánh chim trời biệt tâm
Anh kỉ sư năm ấy....qua cầu.....tơi nay có về thăm đâu
Duyên buồn duyên lặng lẽ... ra ngồi giặt áo bên sông
Em Mong người xưa trở lại....để thôi ko rối tơ lòng
Mà Nếu ngta thương nhớ...thì đã về tìm duyên gồi
Đâu có để duyên buồn duyên ngồi.....chờ tới tuổi thanh xuân trôi
Và rồi chiều nay.duyên lại buồn duyên khóc thầm
Mà . ai vô tình.......chưa bao giờ về lại thăm
Để Mái tranh yên bình...o ngoài trời mưa lâm râm
Tô đôi mắt nổi buồn....sâu thẩm...cứ mãi nhìn về xa xăm
Hook
Rạng phi lao bên sông.mong duyên sẽ dc trọn tình
Dưới chân cầu năm ấy.. sau mãi thấy duyên 1 mình
Điên điển buồn thương thay..nghiêng mình ra ngoài nhánh sông
Anh kỉ sư năm ấy bây giờ...liệu có còn nhớ duyên ko
Cầu xây xong nối nhịp . sau chẳng thấy người đưa dâu
Chỉ thấy duyên thật buồn. ở bên sông đôi mắt sầu
Duyên ngồi xõa tóc bên sông...ngắm lục bình trôi cuối trời
Ai hẹn duyên mái ấm...bao năm rồi sau nuốt lời
Ver 2
Cầu xây xong bao lâu..chẵng thấy người về đưa dâu
Để duyên buồn ngóng trong mắt lệ nhòa...vương chúc sầu
Hàng cao đau buồn thay..bao lá trầu rơi rụng theo
Chẵng còn ai đâu mà chăm bón..khô héo..trên giàn giây leo
Phương trời nào xa xăm..duyên nhận dc tin não lòng
Anh kỉ sư kết duyên...với ai đó thành vợ chồng
Hàng cao xơ xát lá..nhìn trời xanh buồn quạnh hiu
Cao xanh ơi người có thấu....bao năm gồng duyên khóc nhiều
Chuyện gì đến củng đến... ko ai còn thấy duyên đâu
Mộ của duyên dc..đặt..cạnh bờ sông ngay chân cầu
Nhìn nắm mộ ai oán...niềm nhớ thương dài mênh mông
Người con gái tuổi xuân...xưa đó...đến bây giờ chưa lấy ck
Mộ buồn...cã vùng quê....mọc đầy lên cỏ bông lau
Hoa tím hoa thương nhớ....trôi về đâu phương trời nào
Ai đã quên đi lời..ai hứa..dưới đêm trăng trời đầy sau
Để bây giờ nắm mộ...miên mang....tận đáy sâu của nổi đau
Hook
Rạng phi lao bên sông.mong duyên sẽ dc trọn tình
Dưới chân cầu năm ấy.. sau mãi thấy duyên 1 mình
Điên điển buồn thương thay..nghiêng mình ra ngoài nhánh sông
Anh kỉ sư năm ấy bây giờ...liệu có còn nhớ duyên ko
Cầu xây xong nối nhịp . sau chẳng thấy người đưa dâu
Chỉ thấy duyên thật buồn. ở bên sông đôi mắt sầu
Duyên ngồi xõa tóc bên sông...ngắm lục bình trôi cuối trời
Ai hẹn duyên mái ấm...bao năm rồi sau nuốt lời