Cùng nhau qua trăm ngàn khó khăn
Đâu phải ngày một ngày hai
Mình gạt bỏ cảm xúc của nhau
Sống với cái tôi trước giờ tồn tại
Em đã trải mùi vị cuộc đời
Anh cũng đâu còn nhỏ mãi
Sao không vì nhau hơn một chút
Bỏ điều không đáng vứt hết ngoài tai
Anh luôn sợ làm em phải buồn
Còn em thì cứ muốn ngược lại
Những lúc giận dùng lời nặng nề
Đem những tâm tư nhau ra ngược đãi
Với em anh có cũng được
Không có thì cũng chả sao
Những lời hứa chắc là lúc vui
Còn những lúc này thì lại trả nhau
Anh giống như một con dã tràng
Bỏ công sức ra lấp biển Đông
Nhưng kết quả vẫn là số không
Dù biết mình cố là chuyện viễn vông
Anh và em hai đứa khắc khẩu
Rồi xé mọi chuyện quá lớn
Dù bao lần
Tạm rời xa để nhìn lại
Nhưng rồi cũng chẳng khá hơn
Em chia tay anh níu
Anh chán nản em buông
Tình yêu này nó được bao xa
Nếu không chịu hạ cái tôi mình xuống
Anh biết dù có nói bao nhiêu
Thì ấm ức nó vẫn không hết
Con người sinh không ai hợp ai
Chỉ là thích nghi tất cả tính nết
Với người ngoài anh thường lầm lì
Vì niềm vui của anh là em
Anh quay lưng với cả thế giới
Vì đơn giản thế giới anh là em
Trong tình yêu hi sinh cho nhau
Thì bao nhiêu nó cũng không đủ
Anh an tâm và nhẹ lòng nhất
Là những lúc khuya ngồi nhìn em ngủ
Em à
Giận thì nói cho đã
Chứ đâu ai có thể rời xa
Ném tâm trạng đôi ba tiếng lại thì
Người kia cũng cho lời qua
Nhưng thâm tâm ai cũng biết rõ
Đối phương quan trọng nhất đời ta
Bình thường luôn là valentine
Giận thì thứ 6 ngày 13
Anh biết mình có tính ích kỷ
Còn em cố chấp với những cái sai
Luôn miệng nói sẽ sống vì nhau
Lúc mất bình tĩnh bản chất quay lại
Đôi lúc hỏi đã thương nhau chưa
Sao bỏ mặc nhau thời gian dài
Tự khắc lên hàng ngàn vết thương
Là do cứng đầu cả hai mang lại
Em tồn tại trong tâm trí anh
Như một phần tế bào cơ thể
Em rời đi tim như ngừng đập
Còn bộ não cũng như đã phế
Hai giờ sáng với nhiều tâm sự
Ôm một đống tâm tư
Đâu ai rảnh ngồi nghe anh kể
Tâm trạng hỗn loạn như con thú dữ
Biết sự thật không chiều lòng ai
Khi hai đứa ở hai phương trời
Anh hi vọng không anh bên cạnh
Tim em đừng cho ai nương nhờ
Khui chai bia nhưng lại không uống
Vì không thể làm anh say
Đây tâm trạng của kẻ si tình
Hay ảo giác có em quanh đây
Sáng mai lại là một ngày khác
Không còn giận cũng không còn hờn
Yêu nhau hãy cho nhau hơi ấm
Đừng nặng lời thành kẻ cô đơn
Nếu đôi lúc anh nói vu vơ
Em nhẹ nhàng bỏ qua cho nhanh
Buông bỏ bớt không phải thiệt thòi
Coi như em tạm tha cho anh